Vừa lo lắng, vừa háo hức.Nhưng nhà văn không thấy thanh thản.Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn.Mình không khổ nhưng người ta lại khổ.Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp.Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán.Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc.Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức.Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá.Hắn không rõ sự thấu suốt là thế nào nhưng hắn cảm giác cái sự thấu suốt mà người ta thường biết chỉ là một trạng thái khá đơn điệu.
