Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Nhẹ đến độ mà tôi biết chỉ độ chục lần như thế này là tôi sẽ bay lên.Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ.Nhưng bác ta không tin.Mọi người vẫn thấy bình thường.Đằng này… Mẹ kiếp! Sao mà mình bình thản quá.Hôm qua hứa với bác là 8 giờ vào.Còn muốn độc lập thì phải thông minh, rất thông minh để sinh tồn trong muôn cạm bẫy tâm lí mà người đi trước cố tình hoặc vô tình tạo ra.Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này).
