Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi.Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp.Bạn cũng đang ganh đua với họ.Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh.Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.Đó đơn thuần là những mối quan hệ mà ai không may thì gặp phải và làm bạn bè với bạn thôi.Là tỉ mẩn, là ào ào.Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…