Khi bạn đang khổ, hoặc đang cảm thấy bất hạnh, hãy thực tập có mặt với những gì đang xảy ra trong Phút Giây Hiện Tại.Và cái đó không thể biết về nó; vì nó đã chính thực là nó rồi.Hãy cảm nhận sức sống trong cơ thể bạn.Sự thực là: Bạn không phải là một con người có ý thức về một thân cây, một ý nghĩ, một cảm xúc hay một kinh nghiệm.Hãy cảm nhận bám víu tình cảm của bạn vào những câu chuyện bất hạnh về cuộc đời của mình và hãy chú ý về sự thôi thúc ở trong bạn khi nghĩ về những mẩu chuyện ấy, nhu yếu cần phải kể đi kể lại câu chuyện này với một người khác.Nhờ bạn mà thiên nhiên nhận ra được vẻ đẹp và sự thiêng liêng của chính nó.Ngay cả tình yêu chân thật cũng dễ dàng bị băng hoại bởi cách suy nghĩ này.Đồng thời những điều tôi viết ra đây như một tiếng chuông gióng lên để cảnh giác tình trạng khẩn cấp về tâm linh của con người trong hoàn cảnh hiện nay.Bất kỳ một tiếng ồn đáng ghét nào cũng đều hữu ích như sự lặng yên.Nhận ra sự nhận biết đó là sự phát sinh của sự tĩnh lặng ở nội tâm.
