Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật.Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài.Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.Thế nên có người chả nghĩ gì, có người đầu nóng phừng phừng.Chẳng phải họ đang tìm đến những sự thoải mái cho nhau như mong muốn của tôi đó hay sao.Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi.Sai là vô trách nhiệm.Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng.Để chờ một sự thật tươi đẹp.
