Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi.Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá.Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại.Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó.Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.Nhưng ta không cho nàng nói.Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé.