Tôi bảo vâng, nhiều nước mà anh.Và nàng mỉm cười với ta trong cơn đau.Dẫu chưa diễn đạt được hết cái muốn diễn đạt.Người lớn thì thật xa lạ.Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.Ngồi trên bàn, hoàn toàn có thể viết.Tội bác quá, bệnh nhân này quả khó chữa.Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.Bạn không nghĩ những sự suy kiệt này do thể thao mang đến.