Nhiều người trong chúng ta không nhận thức được rằng chính vì nhận thức mà chúng ta đã,đang và tiếp tục đấu tranh .Thế nhưng đau đớn là một phần cần thiết của sự phát triển.Sau một hai năm, cảm thấy xấu hổ và khao khát gặp lại con, cô gái đã kể sự thật với cha mẹ.Sau đó, ông trơ về Banwgkok và bắt đầu làm việc cho một cửa hàng dược phẩm với mức lương 200 bath( 5 đola) một tháng.“Vấn đề không phải là bạn đã rơi bao xa, mà là bạn đã leo lên lại đến mức nào!”Một câu tục ngữ cổ đã nói :"Khi bạn giàu có,bạn hãy nhớ lại khoảng thời gian mình còn nghèo khó".Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình.Như tôi đã nhắc đến ở trên ,con người thay đổi từng giây,từng phút .Khi bắt đầu bán bảo hiểm năm 1970, ông khởi đàu với một con số không.Thường ngày tôi không thích đọc sách nhưng tựa sách trông rất bắt mắt.