Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy.Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Đã đành, nên bỏ thêm nhiều thì giờ vào việc tu thân, càng chịu tốn công thì kết quả càng nhiều.(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không.Bạn xanh xao và mệt nhọc.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ.
