"Lớn lên, tôi kết hôn với một người chồng cao niên.Bà bèn hỏi người chủ có muốn mua bánh của bà làm không.Nhưng khi thành gia rồi thì làm sao nữa? Thì lời ước lại đổi làm: "Ước gì ta già được nghỉ ngơi".Được lắm! Vậy để tôi kể cho bạn nghe chuyện một nhà kinh doanh đã trừ nổi 50% ưu tư của ông ta mà lại còn tiết kiệm được 75 % thời giờ bó phí trong các cuộc hội nghị để giải quyết vấn đề làm ăn nữa.Bà đã giúp nhiều người về mọi cách sinh lợi, từ người phu vác, kiếm không đầy 100 Mỹ kim, tới những ông chủ hãng kiếm được trăm ngàn Mỹ kim mỗi năm.Vả lại nếu tôi nghĩ tới chuyện cũ hoài, chắc tôi không thể sống lâu".Mặc dù vậy tôi cũng lo rằng nếu tụi Lùn tìm ra thì tôi sẽ khốn đốn với chúng chớ chẳng chi.Vậy chắc viên kiến trúc sư ấy rất thích được phỏng vấn.Bạn nên nhớ, lời khuyên của họ có khi sai lầm một cách buồn cười được.Tại sao phải đợi tới khi thất vọng? Tại sao không tụng niệm để hoán cải năng lực của ta mỗi ngày? Tại sao cứ đợi tới chủ nhật?
