Đốt xong thấy người hơi nhẹ.Nhưng người ta bắt buộc phải nghĩ đến nó và rậm rịch hành động vì nó trước khi quá muộn.Lúc về, thằng em tớ bảo: Buồn cười, cứ nghĩ có cái búa gõ cho mấy chú phía trước mỗi chú một phát, bực cả mình.Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí.Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng.Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.Lúc đó, liệu nó đã đủ thông minh để hiểu chưa? Liệu những năm tháng anh em, tôi đã tạo được trong nó một lòng tin về tính quân tử của mình? Khi mà tôi luôn bị hiểu lầm.Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây.Thôi về đi kẻo vợ con mong.Gió thốc vào đầu tôi buốt lịm.
