Tôi chỉ là một nhà chính trị!!Việc trò chuyện với người bạn khác phái, nhất là giữa hai người vừa mới quen nhau, từ xưa đến nay vẫn được thừa nhận là không phải dễ.Các ông nên thoát ra khỏi những suy nghĩ đó.Ông có thể bày tỏ cảm xúc và lập trường của mình mạnh mẽ hơn bất cứ ai trong thời bấy giờ.Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra.Ngôn ngữ điệu bộ là như thế.Nếu nó thua thì xem như tôi cháy túi.Tạo một không khí rôm rả trên bàn ăn ư? Không khó! Chỉ cần ta đề cập đến những sự kiện nóng bỏng mà ai cũng có thể bàn luận, đóng góp ý kiến.Con trai tôi là lính hải quân đã hy sinh ngoài chiến trận khi mới 19 tuổi.Tôi đến chỗ Sergio và hỏi: Sergio này, họ mời anh đến đây như thế nào?
