Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.Con không nói thì làm sao mẹ biết.Có thể phơi phới niềm tin.Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào…Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn.Sự quên tỷ lệ thuận với rủi ro.Có thể bác sẽ không biết cho tới khi đọc những dòng này.
