Như thế là như thế nào? Là như nhiều người tôi gặp và không mong đợi thấy lần hai.Xin lỗi em, xin lỗi các con.Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Mưa dầm thấm lâu, với lại cộng cả bệnh đau của tôi, mẹ bớt nặng lời.Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn…Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi.Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay.