Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình.Sau đó, tôi đem chúng bán cho các nhà giàu ở Babylon với giá cao hơn để lấy lời".Tôi không thể an phận với một cuộc sống nghèo khổ, chỉ biết háo hức nhìn những người khác hưởng thụ cuộc sống.- Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa.Một phần mười trong tổng số tiền cháu kiếm được cần phải giữ riêng cho cháu, cho dù số tiền cháu kiếm rất nhiều hoặc rất ít đi nữa.Theo tôi nhận thấy, khắp xứ Nineveh này không gom đủ số lượng đồng để đúc cổng và nhà vua cũng chưa hề nghĩ đến điều này.Thế đấy, từ mỗi một đồng tiền kiếm được dù rất nhỏ, tôi đã biến nó thành một đám nô lệ bằng vàng làm việc cho tôi.Anh chẳng còn hơi sức để phân minh với Dabasir:Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế.- Anh nói rất đúng, anh bạn ạ! - Người thu mua gia súc đáp lời.