Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh.Xin lỗi nhé, buồn ơi.Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác.Thôi, năm nghìn đi ạ.Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi.Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi.Càng trưởng thành thì bạn càng dung hòa được điều đó.Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên.
