Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi.Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ.Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.Và thích được dẫn đi hơn.Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng.Cứ thế mà đứng, mà quanh quẩn, mà những cơn đau lộ diện dần, mắt hoa đi.Phải cạo râu đi nghe chưa.- Tôi rất mừng vì điều ấy.Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.
