Tôi cũng không định tả cảnh sở thú.Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi.Suốt từ nãy, băn khoăn làm cái thá gì.Không kiếm được đứa yếu hơn thì nó bắt nạt con gái.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to.Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm.