Trong lần thứ hai đặt chân tới Việt Nam, mỗi khi nghe thấy tiếng súng đại bác là ông lại chờ đợi.Và nó cũng là một ví dụ minh chứng cho cái được gọi là thử nghiệm về sự trang bị thông tin.Lúc này, nỗi lo sợ của Bảo tàng Getty đã tăng hơn trước rất nhiều.Phản ứng này có thể lưu lại trên khuôn mặt chỉ trong một phần nhỏ của giây và chỉ có thể bị phát hiện bằng các cảm ứng điện gắn trên mặt.Tất nhiên đó không phải là một khẩu súng thật.Điều này đã khiến tôi ngạc nhiên.Họ có hỏi tôi rằng, Anh đã làm thế nào để ra lệnh cho các phi cơ của anh cất cánh mà không cần các thông tin liên lạc giữa phi công và tháp chỉ huy? Tôi trả lời, Các ngài còn nhớ những gì xảy ra trong Chiến tranh thế giới lần thứ hai chứ? Chúng tôi đã sử dụng hệ thống truyền tin bằng tín hiệu.Chúng tôi nhận thấy rằng khi phụ nữ bắt đầu đề cập đến một vấn đề thì người đàn ông sẽ tức tối bỏ đi, thế là cô ta lại càng chỉ trích, đay nghiến nhiều hơn nữa, và mọi chuyện trở thành một chiếc vòng lẩn quẩn.Tôi đã thực hiện điều đó như thế nào? Tôi không có câu trả lời cho những câu hỏi đó.Cuộc thí nghiệm được tiến hành ngay phía dưới văn phòng của tôi, Bargh nhớ lại.
