Tôi để mẹ dắt tôi đi.Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.Tôi đang tự hỏi mình sẽ làm gì sắp tới.Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.Hoặc có nhưng không nhiều.có một đứa bị nằm trần truồng trên sàn lạnh cho đến sáng mà chẳng đứa nào đoái hoài vì nó trơ trọi không kẻ thân thích suy ra không có tiền và thế là chỉ đến lúc nó sắp chết thì sợ hậu họa bọn mày mới chịu xúm lạiVà thế là đời sống lãng phí.Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi.Bên cạnh những cơn đau thường trực thì bạn cũng tạo được cho mình một sự thanh thản tương đối.Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi.
