Có nhiều thứ trong cuộc đời bạn rất quan trọng, nhưng chỉ có một thứ quan trọng một cách tuyệt đối.Bạn dã tạo ra cho người đó một tấm căn cước của khái niệm, và tấm căn cước giả tạo đó trở thánh ngục tù, không những cho người kia mà cả cho chính bạn.Vì đó là nơi duy nhất mà đời sống có thể được xảy ra.Nhưng nhiều lúc, rời xa nơi bạn đang có mặt là một điều bạn không thể làm được.Khi nhận thức được điều này, bạn cũng đạt đến một sự thư thái sâu lắng ở trong mình.Những thói quen hành xử vô thức này của trí năng có khuynh hướng chấm dứt khi bạn có ý thức về chúng, bằng cách nhận ra ngay khi chúng đang hoành hành.(15) Đừng quan trọng hoá những suy-tư-không-chủ-đích, những cảm xúc tiêu cực, lo sợ miên man: Trong ta thường phát sinh những cảm xúc như sợ mất việc, sợ người khác không hài lòng về mình… Nếu ta quan trọng hoá mộit cảm xúc thường đến bất chợt như thế thì ta dễ trở nên hoảng hốt, lo lắng về một cái gì rất tạm bợ, không vững chắc, như bong bóng trên mặt nước, như mây trên trời, khi có khi không ,khi đi khi đi.Một sự giải thoát của Tâm ra khỏi sự giới hạn tù túng của hình tướng.Điều này giải thích sự bận tâm về tương lai không thể cưỡng lại được của tự ngã.Ngôn từ có thể có ý nghĩa hoặc vô nghĩa.
