Tom Watson trong tự truyện Father, Son and Company đã nhận định về thân sinh của mình: Cha tôi biết rằng, cách tốt nhất để giữ nhân viên ở lại với mình là nhen nhóm và thổi bùng trong họ lòng tự tôn.Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn.Thời của Watson, ngay ngày đầu tiên nhận chức CEO, Watson đã kích thích 400 nhân viên của mình bằng tầm nhìn doanh nghiệp vinh quang.Không dừng lại ở việc tuyển dụng nhân viên khuyết tật, Watson mặt khác thúc dục các nhà sáng tạo nghĩ đến nhu cầu của các cựu chiến binh bị hỏng thị giác từ chiến trường trở về.vào năm 18 tuổi, giờ đây đã là nhà tư bản lớn mà bạn bè là ông vua thép Andrew Carregie và sau này là các tổng thống như Roosevelt, Harrison và McKinley.Cuối cùng chính ông mới là nhà sáng lập thực sự IBM, một công ty đạo đức nhất trong các công ty (the most moralistic of compa- nies), ở vào thời điểm bị kết án phạm tội độc quyền trong kinh doanh không thể chấp nhận được ngay cả trong thời kỳ còn thiếu các chuẩn mực! Dù vậy, ông đã sẵn sàng quyết định rằng tương lai CTR phải khác đi.Watson định tổ chức ăn mừng sự kiện ấy nhưng không thể bởi người cha một đời lam lũ đã ra đi trong đêm hôm đó.Chúng ta hiện nay đã bắt đầu với một công ty có quy mô gấp 2,5 lần so với trước chiến tranh.Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh.Ông thề sẽ sống xứng đáng với hy vọng của cha.
