Tôi không rõ đêm nay có vỡ giấc và người nhẹ bẫng nữa không.Thôi, bác đừng đi xe ôm xuống đây.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ.Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau.Chợt thấy một khoảng xanh cỏ cây khá đẹp giữa cái bệnh viện xập xệ này.Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh.Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng.
