Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn.Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên.Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê.Tôi bắt đầu tập, mỗi máy thử một tí.Hóa ra chờ chừng một tiếng trong bóng tối, lại ngủ tiếp được.Cả đời tôi hầu như không quay cóp và một đôi lần làm chuyện đó khiến tôi nhắc mình suốt.Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy.Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ.
