Đến đây, sự do dự trong ông khi nhận lấy trách nhiệm rèn luyện Hadan Gula bỗng biến mất.Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng.- Chẳng lẽ chúng cũng nối gót sự nghèo khổ của cha chúng sao? Chúng cần có nhiều tiền để sống tốt hơn.- Cháu vẫn giữ riêng số tiền cho cháu đều đặn đấy ạ! – Tôi đáp lại.- Hầu hết những người dân ở Babylon chỉ có đủ tiền để sống trong những khu dân cư tồi tàn.Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt!Anh ta hứa là sẽ góp bằng số tiền mà con bỏ ra trong kế hoạch buôn bán chung đó.Cuối cùng thì người chủ đã bán ông cho một kẻ buôn nô lệ.– Sharru Nada đáp lại.- Vậy ông nội của cháu không hề cho cháu biết, ông đã từng là một nô lệ sao?
