Đó là hạn chế của bạn.Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào.Ba năm… Ba năm thì không tính được.May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu.Khi mà ai ai cũng giật thì chúng xoắn lại, gỡ mãi không ra.Ông anh bảo: Chưa dùng loại này bao giờ.Rằng bạn trẻ dại, ích kỷ không hiểu nổi tấm lòng trời bể của người thân.Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó.Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia.