Hầu hết mọi người đều có những biểu hiện khi cảm thấy lo lắng.Quy trình này giúp người đó cảm thấy thoải mái hơn với việc nói ra sự thật.Dùng ngón tay chỉ trỏ chứng tỏ sức thuyết phục và uy thế cũng như muốn nhấn mạnh điều gì đó.Cả ba câu này có điểm gì chung? Chúng đều quy tội và chắc chắn tất yếu tạo ra một phản ứng: “Tôi có lấy đâu!”Sẽ thật đáng thất vọng nếu anh không đầu quân cho chúng tôi.” Một con cáo nhìn thấy con quạ đậu trên một cành cây cao, mỏ ngậm một miếng pho mát vàng rộm.Người thứ ba hoàn toàn đáng tin bởi vì hiếm khi chúng ta nghĩ đến việc nghi ngờ kiểu dàn cảnh này.[1] Người đó: Từ này sẽ được sử dụng xuyên suốt tất cả các ví dụ trong cuốn sách nhằm làm cho ngôn ngữ bớt tính định giới, và không ám chỉ giới này nói dối nhiều hơn giới kia trong các tình huống được đưa ra.Người đó củng cố quan điểm công khai của mình bằng cách nhiệt thành biểu lộ nó.Chuyện này không phải của tôi.