* Tất cả chúng ta đều cần sự nhìn nhận và khích lệ của người khác.Những kiểm tra đầu tiên của cô được xếp loại xuất sắc.Điều đầu tiên: Đời là bể khổ.Tôi không bao giờ thức dậy mà không có ý tưởng nào trong đầu.Không dám chấp nhận nguy cơ thất bại là thất bại tệ hại nhất trong mọi thất bại.Lấy việc viết ra một cuốn sách để làm ví dụ.Không hề có sự xấu hổ khi thất bại, chỉ xấu hổ khi sợ phải gượng đứng dậy và tiếp tục cố gắng.Tôi nhận được cái nhìn bối rối và câu hỏi tiếp theo là: Tại sao đó không phải là một mục tiêu?Ông nói: Chúng ta có thể từ bỏ tự do và phẩm cách của mình để mặc cho hoàn cảnh nhào nặn, ép buộc chúng ta hoặc chúng ta sẽ vượt lên trên hoàn cảnh bằng chính thái độ của mình.Cách chúng ta cư xử với người khác như một tấm gương soi rọi chính ta.