Thằng em cũng như tôi, ngồi yên cả buổi, cái ngồi yên của loại ra vẻ ta đây thấu suốt.Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều.Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn.Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.Và chà đạp lên sự chân thật cũng như khao khát chính đáng của mình.Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật.Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.Thi thoảng viết nhưng không tiện.