Họ tỏ ra cho thấy sự thật thôi.Vợ anh gởi con đỏ cho hàng xóm, mượn tiền đầu nầy đầu nọ đi kiếm anh.Ông muốn nói giáo sư thiếu đức khiêm nhu.Các tôn giáo sao mê tín quá.Lúc diễn tả họ sợ sai lầm, sái chỗ, sái mùa rồi bị khinh.Oâng nội ngừng thuật chuyện săn cọp thì họ đánh đáo tiếp theo.Cũng có nhiều nhà giáo vô lớp nói mỉa mai các bạn trai học dở hay lỗi lầm, nói bằng một giọng vô tình tỏ ra rằng các bạn trai là gốc cây, không biết nhục nhã, về nhà quên hết.Không có ý sống đời như một Rosseau với Confession, một Gide với Cahier d'André Walter, bạn trai thường chỉ coi văn thơ là phương thế để thổ lộ tâm sự.Họ muốn đảm đương hơn là được đảm đương.Nên gặp những linh mục, bày tỏ nỗi lòng và xin các vị giúp cho con đường sáng.
