Tôi đã học được một điều quý giá từ buổi phát thanh đầu tiên sáng hôm đó: sự chân thật.Chỉ có giọng người ca sĩ thổn thức qua làn nước mắt.Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn.Những giá trị từ quá khứ không phải là sai, đơn giản là nó không còn phù hợp nữa ở thời kỳ mới, thế thôi.Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!.Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu…Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái.Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ.Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng.Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái.