Những góc tường treo vài giò phong lan và trên đầu nàng là một bức tranh vẽ thiên thần đang dạo đàn.Lúc đó bạn cho mình quyền cởi trói cho dòng chữ ấy tung tăng trong óc.Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải.Ba năm… Ba năm thì không tính được.Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy.Nhưng lí trí không cho phép.Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông.Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết.Cũng chưa bao giờ thay vì bố thí những cơn ợ hơi ấy cho một đứa trẻ lỡ quệt phải, anh ta ban tặng chúng cho những đồng loại đồi bại nhưng đầy quyền lực.Dù tuổi thọ trung bình cứ ngày càng tăng.
