Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn.Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không.Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.Thật ra đôi lúc chúng ta hiểu nhau.Trong công viên thì toàn ma cô.Dù bây giờ lâu lâu chợt gặp nàng, tôi không thấy hạnh phúc và đớn đau như trước đây vài năm nữa.Thằng này ăn mặc phong phanh.Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã.