Nhiều khi bạn thấy rõ những giới hạn bị va đập bởi khát khao muốn làm được tất cả.Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà.Một là ông tuyên bố từ giã nghiệp văn.Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất.Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm.Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.Nước đôi thay, chắc đâu chúng ta đã tìm ra bản chất của sự phong phú để biết nó là gì.