Người chồng sống cần sự âu yếm của vợ lắm, nhưng họ chịu không nổi sự nheo nhóc của gia đình: con khóc, lợn kêu, đầy tớ đi rật rật, áo quần ngổn ngang, các thực phẩm tới bữa ăn mà chưa sẵn.Tôi không chịu ai khuyên mình hết sầu.Nhà giáo dục coi chừng những bạn trai nhược chí.Tâm hồn trở nên hung ác trước những cảnh thương tâm của đồng loại.Người vợ phải tế nhị trọng nể ý kiến chồng.Đời sống hướng hạ của họ không bao giờ có tín ngưỡng cao cả vì sa lầy trong tội ác.Trần hoằng Mưu cũng nói không người nào là dạy không được.Thực tế bội bạc với bản giấy lắm: nhiều điều ta ngồi một mình trong phòng văn tính hay đẹp, chắc thành công, khi đem thảo luận, thi hành bị chỉ trích, thất bại.Vậy các bạn trai viết khi về già họ còn dám bình tĩnh đọc không?Họ không như một số bạn gái đi hờn mát, giận chuyện chân tóc kẻ tơ.