Trông cũng đèm đẹp, chả bực gì.Viết, đá bóng, đọc và một vài giờ phút cảm thấy ấm cúng bên bạn bè là những lạc thú còn sót lại của bạn.Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.Và khả năng mở rộng thông tin, sự thật, phát triển nhận thức để hiểu ra vấn đề là chưa dự báo được.Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ.Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu.Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.Mặc quần đùi ra đường lạnh.Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực.
