Nhưng thú thật cùng bạn, hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào.Truyện ông kể lại như vầy:Với tên chính thức là Lớp thần kinh thực hành, lớp học này được lập nên để chữa những người bứt rứt về nhiều chuyện đến nỗi hoá điên.Chàng viết: "Tháng tư năm 1945, vì quá lo nghĩ, tôi mắc một chứng bệnh ruột, đau đớn vô cùng.Một tuần lễ nữa tôi trở lại làm việc như cũ.Phải làm thế nào cho tình cảm khá hơn bây giờ? Làm cách nào để đổi trái chanh này thành ly nước chanh ngon ngọt chứ?".Ta hấp dẫn cái gì giống ta chứ không hấp dẫn cái gì ta cần.Còn mẹ ông phải đi làm mười giờ một ngày tại một xưởng máy chế dù.Tôi mong thành một nghệ sĩ.Vậy bạn đừng bao giờ phí công nghĩ đến điều đó nhé! Xăn tay lên và làm việc.