Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa.Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến.Tất nhiên là tôi cũng quay trở lại rồi.Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.Ông đã hài lòng chưa? Chỉ một bản và đoạt giải Nobel.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.Nhưng cũng thông cảm với ông ta.
