Lúc tan tác, có người cười bảo: Đấu tranh gì mà được có dăm bữa nửa tháng.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật.Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con.Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức.Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua.Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật.
