Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng.Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên.Tôi cứ tà tà gạt chân chống.Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán.
