Trên 90% trí não của chúng ta không được sử dụng (với một số người thì điều này rất rõ ràng…).Nghe là thụ động, trong khi viết là chủ động.Nếu không thực hiện thao tác này thì chúng ta sẽ phải viết đi viết lại bức thư này sau mỗi lần tắt máy tính.Nếu ai đó yêu cầu bạn vẽ bản đồ của nước Bỉ và Phần Lan, có thể bạn không nhớ cho dù bạn đã nhìn thấy hình dáng tổng thể của chúng trên tập bản đồ thế giới.Những người này bao gồm đại diện của các cơ quan nhỏ cũng như lớn nhhất.Và chắc chắn rằng chúng ta cũng không hỏi người bạn kia: “Anh nói đi, nghĩa của từ đình trệ là gì?” Chúng ta thật sự không muốn hỏi một câu hỏi cơ bản như vậy và biến mình thành một thằng ngốc, phải không?Vậy còn tình huống ngược lại thì sao – tình huống khi ta nhớ họ nhưng ho lại không thể nhớ ta? Chắc hẳn ai cũng từng gặp phải trường hợp này.Đầu tiên, như đã nói, hãy tìm hứng thú trong những bài giảng.Ông đã từng nói: “Từ phút tôi cầm cuốn sách đó trên tay cho đến phút cuối cùng đặt nó xuống, tôi không thể nhịn được cười… Chắc chắn một ngày nào đó tôi sẽ đọc lại nó”.Đây là quyết định của ông ta và bạn có thể bực tức nếu bạn muốn.
