Lúc thấy xe của các chú, tôi đã định đi ngay.Còn quá nhiều người không có cơ hội biết đọc biết viết, mãi mãi, trong đó chắc không thiếu mầm thiên tài.Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh.Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.Tuổi phát dục đâm không bình thường…Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Tôi đang viết với tư cách một thiên tài.
