Thôi thì dùng vào chỗ khác.Và bạn có quyền viết cái bạn viết.Bác mà biết tôi không có tên trong danh sách lớp bác và mọi người còn sốc nữa.Sự vô lo của họ giết dần những thiên tài.Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn.Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế.Tôi lẳng lặng ra về.Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn.Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng.Hơn thế, còn để xác định bạn đang không mơ hoặc bạn đang viết trong mơ.
