Có tiếng chị út gọi í ới xuống ăn cơm.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Tôi ngạc nhiên nếu nó chưa được phát minh.Một điều rất hệ trọng.Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại.Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn.Ngheo! Ngheo! Họ đang gọi con mèo, dưới tầng.Nhưng là lợn thì rất hay tự hào.Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.
