Vận động điên cuồng và đầy khao khát.Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm.Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại.Và vì thế, nó mạnh hơn.Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi.Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình.Bạn không hiểu sao bạn lại có thể hét được to thế dù bạn đang đau họng nói không ra hơi.Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà.Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào.