Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào.Tôi yêu và thương bác tôi.Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.Nơi ấy có bác trai, bác gái và bố mẹ tôi.Có lẽ đã đến lúc đi ngủ.Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác.Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi.Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới.Bạn sẽ không trình bày nhiều.