Nhờ nó (và cũng nhờ sự thanh liêm, nghiêm chính của ông) mà ông được quốc dân ủng hộ, khi ông đề nghị đặt những chế độ mới, thay thế chế độ cũ; lại được uy tín lớn trong những cuộc hội họp trước công chúng, tuy ông diễn thuyết rất dở, lúng túng, không hùng hồn chút nào.Khi ra đi, con quay lại và chào cha: "Thưa cha, con đi!".Lincoln xấu hổ lắm, làm thinh ngồi trơ trên ghế trong khi bà chủ trọ đem chiếc khăn mặt ước lại chùi má và quần áo ông.Người ta rầy nó, đánh nó, làm nhục nó.Sau bữa cơm, ông Eastman dắt khách đi xem ghế.Trong thương mãi và xã giao, sự nhớ tên người cũng quan hệ không kém gì trong chính trị.Ông Nicholas Murray Putler, giám đốc trường Đại học Columbia nói vầy: "Dù kẻ đó học hành tới bực nào nữa thì cũng vẫn là thiếu giáo dục".là hội trưởng hội "Công giáo" của châu thành Boston, được bạn bè giúp đỡ, ông dùng đủ cách bài trừ, nhưng than ôi! Không có kết quả chi hết; không hy vọng gì trừ được bọn đó hết.Vậy có lẽ ông đã tự nghĩ: "Hãy khoan, đợi một chút.Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra.
