Hỡi những con người bị liệt vào danh sách “những kẻ thất bại”, hãy tiến lên!Đầu tiên,ta phải phân tích xem "học hỏi" ở đây là gì?Một người học hỏi như thế nào?Ta học bằng cách quan sát,nghe ngóng,thử nghiệm và sao chép .Lửa càng nóng thì vàng càng tinh khiết hơn .Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ?Đối với tôi, thế giới thực sự của mình là khu vực kinh tế tư nhân.Vì không có mối quan hệ của với cha mẹ, Maznah đã lớn lên trong cái nhìn tiêu cực về cuộc sống, dù ông bà luôn truyề đạt những bài học tinh thần cho cô.Bị đánh bại khi tranh ghê ở thượng nghị viện năm 1855.Tất cả những việc này sẽ biến đổi lực đòn bẩy cảu chúng ta để có được những điều mà ta mong muốn trong cuộc sống ,"không có sự lạc hướng thì sẽ không có tiến bộ".“Giữ kin phiền muộn được coi là chìa khoa dẫn đến cơ hội tuyệt vời của chúng ta”Chán thật! Mất một năm làm kẻ “hạ đẳng” đã quá đủ.