Tôi không kể chuyện ông "X", ông "Y" nào, hoặc "một người quen ở Ohio" cho bạn nghe đâu.Nhiều người mệt tới nỗi lăn ra ngủ, không kịp ăn.Nhưng các người được đền đáp lại rất nhiều vì đã hưởng cái vui giúp trẻ nhỏ mà không cầu mong được đền đáp lại.Charles Luckman, hội trưởng công ty Pepsodent mỗi năm bỏ ra hàng triệu Mỹ kim trong công việc quảng cáo.Hiện nay nhiều người đóng trò khác lại rán bắt chước chị.Cho đến năm 12 tuổi, mỗi năm tôi không có cắc rưỡi để tiêu riêng.Tôi nóng tính và hay oán.Những con số ấy mặc dầu đáng sợ, nhưng theo luật trung bình thì phần rủi có là bao?Duyên do? Là tại ông ưu phiền.Vậy mà ông Timothy Dwight trước làm hiệu trưởng trường ấy, đã thấy một nỗi vui mênh mông khi mạt sát một người ra tranh chức Tổng thống Hoa Kỳ.