Nhưng thực ra, chủ nghĩa giáo điều chỉ là những ngục tù của khái niệm.Ngoài ra bản ngã ở trong ta còn có thêm một nhu yếu thường trực: thích tạo nên những vấn đề, những xung đột với ai đó, hay với một chuyện gì, để củng cố thêm cảm nhận về sự cách biệt giữa mình và “những người khác”, vì nếu không có sự phân biệt này thì bãn ngã của bạn sẽ không thể tồn tại được.Tránh rơi vào thái độ thụ động, mong đợi rằng người kia phải thế này, thế kia thì mình mới hành động.Thời Trung Cổ, Thập Tự Giá là một công cụ dùng để khảo tra.Nhưng đồng thời, nếu câầ suy nghĩ, thì bạn sẽ suy nghĩ.Đó là lý do chúng ta rất sợ cái Chết.Do đó, trong bạn luôn có sự phân chia một cách rạch ròi: “Tôi” và “thế giới”, “chúng ta” và “chúng nó”.Khối khổ đau này cần thức ăn để tiếp tục sống còn.Ngay cả khi bạn đã thất bại trong những cách tôi đã nêu trên, bạn vẫn cố làm mạnh thêm cái bản ngã giả tạo ấy bằng cách cho rằng bạn đã bị cuộc đời đối xử tệ bạc hơn những người khác, hoặc khi không may mắc phải một cơn bệnh ngặt nghèo, bạn sẽ tự cho là căn bệnh của bạn nặng hơn của bất kỳ căn bệnh nào của người khác.Hoặc khi bạn khoe với người khác về chức vụ, những điều bạn dadx thành công…trong đời.
